CUỐI BỜ XA CÁCH

Truyện viết trong thời chiến của Trần Hoài Thư (trích Văn Học số 193 năm 1974) Cho tới bây giờ, tôi mới thấy rằng tôi là một tên bất nhân nhất thế gian. Một tên vô tâm độc ác. Không, anh đừng vội ngạc nhiên. Cũng đừng thắc mắc tại sao tôi lại tự sỉ... Continue Reading →

MẮT ĐÊM

truyện thởi chiến của Trần Hoài Thư (trích Văn số 121 ngày 1-1-1969) Khi tổ tiền sát viên chạy đến gần chiếc cầu gỗ, ẩn dưới bờ mương, tôi bắt đầu cho tổ của trung sĩ Y Bok tiếp tục tiến chiếm gò mả để yểm trợ cho tổ đi sau. Bên kia chiếc cầu... Continue Reading →

Diều hâu bỏ núi

Truyện Trần Hoài Thư Tiếng nổ cạch cạch dội vào vách đá vọng lại như những tiếng báo động dây chuyền. Máy đã bắt được liên lạc với các đứa con bên kia phần đất chết. Giọng nói của người đại đội trưởng địa phương quân nghẹn ngào:"Các đứa con tôi chỉ chờ ngày này.... Continue Reading →

Những cơn mơ cuối năm

Truyện Trần Hoài Thư Những ngày cuối năm, Đồng đã sống trong cơn mộng. Trời đã sang lạnh. Cái lạnh dịu dàng như ru anh vào giấc ngủ. Đôi mắt anh lim dim đằng sau ô lưới sắt. Anh như thấy lại một chút gì quen thuộc của quê anh. Tuy trời đã lập đông... Continue Reading →

Võ Minh: ANH VÀ TÔI

Lời giới thiệu: Võ Minh là nhà văn bộ đội miền Bắc. Tác phẩm "Có Một thời như thế" được tái bản nhiều lần, Xin được cám ơn tác giả với bài thơ mới nhất gởi tặng chúng tôi Anh và tôi đã một thời là lính Chiến tuyến phân chia ta chĩa súng sang... Continue Reading →

Create a free website or blog at WordPress.com.

Up ↑